Gửi bài:

Chương 69

Ngày mười lăm tháng tám, trung thu, toàn gia đoàn tụ

Trong hoàng cung hoa lệ, nhạc đàn không ngừng nổi lên, không khí thập phần vui vẻ, náo nhiệt phi thường.

Lần đầu tiên Tịch Nhan được nhìn thấy Bắc Mạc hoàng đế, cũng chính là phụ thân của Hoàng Phủ Thanh Vũ. Là một người rất uy nghiêm, một đế vương rất khí phách, nhìn cũng biết khi tuổi còn trẻ hắn cũng là một vị vương quân hào hoa ....Muôn vẻ.

Trong tâm Tịch Nhan không yên, cúi đầu nhìn đĩa rau xanh trước mặt, bởi vì trong lòng có tính toán nên vô thức gắp rất nhiều, nhưng lại không ăn dù chỉ một miếng.

"Nhan Nhan" Hoàng Phủ Thanh Vũ quay qua nhìn nàng đè đôi đũa của nàng xuống, mĩm cười nói: "Chén của nàng đã đầy cả rồi."

Tịch Nhan giật mình hồi phục lại tinh thần, haha cười nhạo chính mình, nhìn hắn: "Phụ hoàng của ngươi quá uy nghiêm khiến ta kinh sợ."

Hắn chăm chú nhìn nàng một lát, khóe môi hơi cong lên không nói thêm điều gì nữa mà lặng lặng ngồi uống rượu.

Tịch Nhan lúc này mới cúi xuống dung bữa, ánh mắt không nhịn được liếc qua miếng ngọc bội bên hông của Hoàng Phủ Thanh Vũ.

Không hiểu vì sao trong buổi yến hội hôm nay Hoàng Phủ Thanh Vũ uống rất nhiều rượu! Cung nữ ở bên cạnh lien tục rót rượu vào chén của hắn khiến cho Tịch Nhan không nhịn được trong lòng có chút lo lắng, nàng khẽ hỏi: Ngươi làm sao vậy?

Hắn quay qua nhìn nàng cười cười, rồi vươn người đến bên tai nàng thấp giọng nói: Nhan Nhan...chẳng lẽ ngươi không hy vọng ta đêm nay uống say hay sao?

Tịch Nhan lẳng lặng nhìn hắn một chút nhưng lại không phát hiện ra manh mối bất thường gì trên mặt hắn nên chỉ hừ nhẹ một tiếng: Thân thể cũng là của ngươi, ngươi thích uống rượu liền cứ uống, ta mong ngươi say để làm gì cơ chứ??

Hắn cười nhẹ một tiếng rồi thản nhiên tiếp tục uống rượu.

"Lão Thất" – hoàng thượng tựa hồ đã để ý thấy hắn lien tục uống rượu nên mở miệng hỏi – " hôm nay như thế nào lại uống nhiều như vậy?

Ánh mắt của Hoàng Phủ Thanh Vũ đã muốn nhuốm mày mê ly, hắn cất giọng khàn khàn nói: "Phụ hoàng, hôm nay nhi thần trong lòng rất là vui mừng!"

Hoàng thượng hơi nheo mắt lại nhìn hắn rồi cau mày nói: "Hồ nháo! Vui mừng thì cũng không nên không suy nghĩ đến thân thể vốn không khỏe của mình chứ! Người đâu, mau mau đưa thất hoàng tử tới Noãn các để nghỉ ngơi."

Lời vừa nói dứt thì liền có cung nữ tiến vào đẩy xe lăn của Hoàng Phủ Thanh Vũ đi về phía cửa điện, thấy vậy Tịch Nhan cũng liền cáo lễ rồi vội vàng lui ra theo.

Bên trong Noãn các sạch sẽ thoải mái, không trung tràn ngập mùi hương thơm ngát của thiên nhiên...Hoàn Phủ Thanh Vũ tựa hồ đang say khướt, vừa được hai cung nữ đặt vào nhuyễn tháp đã giống như không thể mở mắt ra nổi!

Tịch Nhan tiếp nhận khăn lau từ trong tay của cung nữ nhẹ nhàng giúp hắn lau mặt, lại còn chu đáo sai người vì hắn chuẩn bị một bát canh giải rượu.

Làm xong đâu đó nàng liền lặng ngồi ở bên cạnh người hắn, qua một hồi lâu sau mới nhẹ nhàng cúi đầu xuống gọi hắn: "thất gia?"

"Ân" – Hoàng Phủ Thanh Vũ mơ mơ màng màng lên tiếng, mày kiếm bất giác khẽ nhíu lại, bộ dạng tựa hồ đang rất thống khổ.

Tịch Nhan nghĩ ngợi một lát rồi nói: "ta hồi phủ lấy cho ngươi một viên thuốc tỉnh rượu, xem chừng như thuốc viên hiệu quả sẽ tốt hơn một chút"

"Hãy để người khác đi lấy đi...." – Hắn giữ chặt tay của nàng, mắt vẫn nhắm như cũ nói.

Bọn họ không biết được chỗ ta để thuốc nên tốt nhất vẫn là chính ta tự đi lấy thì hơn – Tịch Nhan cười đáp, thuận tay rất nhẹ nhàng cởi ngọc bội bên hông của hắn xuống.

" Ân..." – hắn rốt cục cũng gian nan mở mắt ra, bộ dạng giống như phải suy nghĩ thật lâu mới nhớ ra lời mình đang định nói – " vậy đi sớm về sớm....."

Mục lục
Ngày đăng: 30/03/2013
Người đăng: Pipi Tất Màu
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên

Mục lục