Gửi bài:

Chương 269 - Liên kết lại

Thẩm phủ

Trang Minh Hỉ ăn mặc chỉnh tề đi vào đại sảnh, thấy Tần Thiên đang đứng ở trong sảnh, nhìn bức vẽ mẫu đơn ở chính vị.

Trang Minh Hỉ đi qua, mỉm cười:

- Ngọn gió nào đưa Tần đương gia tới nơi này vậy?

Nghe tiếng, Tần Thiên quay đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trang Minh Hỉ, sau khi đợi nàng đến gần, bỗng nhiên xông lên, tát một bạt tai.

Sức rất lớn khiến Trang Minh Hỉ lảo đảo vội lùi lại mấy bước, nửa mặt lập tức sưng đỏ.

Trang Minh Hỉ bưng mặt, trợn to mắt nhìn Tần Thiên, hét ầm lên:

- Tần Thiên, ngươi bị điên à, ngươi dám đánh ta!

Thù mới hận cũ đều dâng lên, Trang Minh Hỉ cũng bất chấp thân phận, xông lên muốn trả lại một cái tát. Nhưng tay vừa giơ lên, Tần Thiên lại hung hăng đẩy nàng ra, đồng thời quát chói tai:

- Trang Minh Hỉ, ngươi dám tát lại ta, ta lập tức đem tay phiên dịch họ Triệu giao cho quan phủ, chuyện ngươi cùng hắn ta cấu kết với Gilson sẽ rõ ràng khắp thiên hạ! Nay, Gilson đã bị quan phủ bắt, Thịnh Thế chúng ta cố nhiên là giám sát bất lực, nhưng Trang Minh Hỉ ngươi cũng cấu kết với gian tế, thông đồng với địch bán nước! Trang Minh Hỉ, ngươi và con ngươi cùng nhau chịu chết đi!

Tần Thiên nói mỗi câu thì bước ép sát hơn một bước, mỗi khi tới gần thì lại đẩy Trang Minh Hỉ một cái, bởi vì cảm xúc quá kích động mà sức lực rất lớn, vì vậy mà đẩy ngã Trang Minh Hỉ.

Trang Minh Hỉ ngã trên đất, cũng không biết do thấy Tần Thiên quá đáng sợ, hay là sợ hãi hậu quả kia, mặt trắng bệch như tuyết, ngẩn ngơ nhìn Tần Thiên.

- Ngươi....ngươi nói hươu nói vượn cái gì... Trang Minh Hỉ run run nói.

- Trang Minh Hỉ, hắn ta đã nói ra mọi chuyện, ngươi còn muốn phủ nhận? Tần Thiên chỉ vào nàng, sắc mặt lạnh lùng

Giờ là lúc quan trọng, Tần Thiên tất nhiên sẽ không mềm lòng, cũng có dùng chút nhục hình với gã phiên dịch họ Triệu

Nghe vậy, Trang Minh Hỉ hoảng sợ cúi đầu, mắt đảo quanh, lòng đang tính có nên báo việc này cho Tạ Đình Quân biết hay không. Còn chưa nghĩ xong lại nghe Tần Thiên nói:

- Trang Minh Hỉ, ngươi không cần phải nghĩ nữa, ta biết ngươi đã câu kết với Tạ Đình Quân, nhưng ta nói thật cho ngươi biết, hai người chúng ta mới là vận mệnh tương quan, nếu ngươi không đứng về phía ta, ta chết cũng sẽ kéo ngươi xuống nước! Tần Thiên ác độc mà nói

Trang Minh Hỉ nếu đã tham dự vào việc này, làm sao có thể giấu được Tạ Đình Quân? Nàng hiện tại nếu bình yên vô sự, tất có thỏa thuận nào với hắn đó.

Trang Minh Hỉ từ dưới đất bò lên:

- Lời này của ngươi có ý gì?

Tần Thiên nhìn nàng nói:

- Ngươi cũng là người làm mẹ, ngươi có thể rời khỏi trượng phu cùng con mình hay không?

Trang Minh Hỉ ngẩn ra, đương nhiên sẽ không, nàng đã mất Kiều Đại, nàng chết cũng không muốn rời khỏi Gia Bảo.

- Ta cũng vậy, ta cũng sẽ không rời khỏi Thế Tu của ta!

Tần Thiên chậm rãi nói:

- Có một số việc hẳn ngươi đã rõ ràng, Tạ Đình Quân không có ý tốt với ta, hắn bắt Tín Ngạn, lấy việc này để uy hiếp ta, nhưng ta đã có chủ ý, tuyệt đối sẽ không để hắn uy hiếp. Nếu hắn muốn định tội Tín Ngạn, ta sẽ mượn sự trợ giúp của Tống Tổng đốc làm lớn chuyện. Đến lúc đó...

Tần Thiên nhìn nàng chằm chằm, nghiến răng nói:

- Ta nhất định sẽ lôi ngươi ra, hơn nữa tận lực đem tội danh đổ hết lên người ngươi, ta có Tống Thái phó làm hậu thuẫn, Hoàng Thượng sẽ nể mặt, cũng không nỡ để Tống Thái phó mất mặt mà đuổi tận giết tuyệt Trang phủ chúng ta. Đến cuối cùng sẽ là Trang Minh Hỉ ngươi gánh vác mọi chuyện. Tội danh thông đồng với địch bán nước ngươi cũng hiểu rồi, đến lúc đó không chỉ là ngươi, bao gồm cả con của ngươi, người của Thẩm phủ đều phải đi theo ngươi nhận lấy cái chết!

Nàng tuy rằng nói như vậy, nhưng kết quả tính mạng của Trang Tín Ngạn có thể giữ được hay không nàng cũng không dám chắc chắn.

Trang Minh Hỉ như bị sét đánh, ngây ngốc ngồi đó, qua một hồi lâu, nàng suy yếu nói:

- Nói đi, ngươi muốn ta làm như thế nào?

Nghe thấy câu này, Tần Thiên thầm thở phào, chuyện đã thành công được một nửa rồi

Nếu nói Tạ Đình Quân có nhược điểm tình cảm của hắn đối với mình, như vậy tử huyệt của Trang Minh Hỉ đó là con trai của nàng. Chỉ cần có thể nhắm trúng tử huyệt của nàng ta, nàng ta dù gian trá hay giảo hoạt, cũng chỉ đành ngoan ngoãn cúi đầu.

- Ta muốn biết, ngươi lần này làm như vậy mục đích rốt cuộc là gì? Ngươi biết rõ tâm tư của Tạ Đình Quân, cũng biết hắn sẽ nương tay với ta, đã là như thế, mục tiêu của ngươi không thể vì hãm hại ta! Nói rõ ý đồ thật của ngươi ra. Chúng ta hợp tác, cùng nhau bảo vệ tính mạng người thân, cùng nhau đối phó Tạ Đình Quân!

Tần Thiên nhìn nàng, nặng nề nói ra những lời này, mỗi chữ đều như nện vào lòng Trang Minh Hỉ.

***

- Ngươi nói, mục tiêu của ngươi là Tạ Đình Quân? Bởi vì hắn hại chết phu quân ngươi, cho nên ngươi muốn báo thù?

Tần Thiên nhìn vẻ mặt thê lương của Trang Minh Hỉ trước mặt mà nhất thời không thể tin được lỗ tai của mình.

- Chẳng lẽ Thẩm lão gia là do Tạ Đình Quân hại chết?

Tần Thiên cảm thấy không thể tin được, Thẩm lão gia chết hai năm trước, lúc ấy Tạ Đình Quân còn chưa đến Tuệ Châu mà.

Lúc này, Tần Thiên cùng Trang Minh Hỉ đang ngồi trong thư phòng của Trang Minh Hỉ. Hai người ngồi bên bàn tròn.

- Không phải Thẩm lão gia. Trang Minh Hỉ lắc đầu

- Không phải Thẩm lão gia? Chẳng lẽ ngươi còn gả cho người khác? Tần Thiên càng nghe càng hồ đồ.

Trang Minh Hỉ ngẩng đầu nhìn nàng cười lạnh:

- Tần Thiên, ngươi không quên ta từng bị người khác bắt đi hơn một tháng chứ!

Tần Thiên lập tức hiểu được ý của nàng:

- Ý của ngươi là, là bọn cướp?

Trang Minh Hỉ sau khi biến mất, trong thành truyền lời đồn Trang Minh Hỉ là bị thủ lĩnh Kiều Đại của bọn buôn muối tư bắt đi.

- Hắn là Kiều Đại, là nam nhân đối tốt với ta nhất trên đời này. Sau đó vì cứu ta, bị Tạ Đình Quân hại chết...

Trang Minh Hỉ cúi đầu, khóe mắt dần hoen ướt. Sau đó, nàng đem việc Tạ Đình Quân vì muốn trừng phạt nàng, thiết kế để nàng bị Kiều Đại bắt đi, nàng khiến Kiều Đại vui vẻ mà thành công trở về, Kiều Đại lại bám riết không tha, cuối cùng Kiều Đại vì cứu nàng mà chết trong một gian miếu đổ nát, nàng vì bảo vệ cốt nhục của hắn đành dùng thi thể của Kiều Đại để đổi lấy tự do, từng sự việc đều nói ra rõ ràng

Việc này ngoài Hỉ Thước, Trang Minh Hỉ chưa từng tiết lộ với ai, nàng tuyệt đối không nghĩ tới có một ngày sẽ nói ra trước mặt Tần Thiên, mà trong lòng của nàng lại có cảm giác nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.

Tuy rằng nàng ghen tị, chán ghét Tần Thiên nhưng có một điều, nàng chưa bao giờ từng hoài nghi, đó chính là nhân phẩm của Tần Thiên, một người cho dù thống hận mình, cũng không chịu cùng người khác nói xấu sau lưng mình, tuy là địch nhân nhưng cũng đáng để tin tưởng

- Tạ Đình Quân này, thực không phải đáng sợ không thôi đâu... Tần Thiên nghe xong, không khỏi cảm khái.

- Đâu chỉ là đáng sợ, hắn chính là cầm thú! Là súc sinh!

Trang Minh Hỉ chặt nắm tay mà đập bàn, oán hận nghiến răng:

- Ta biết hắn vẫn nặng lòng với ngươi, chỉ cần ngươi có chuyện hắn nhất định sẽ không bàng quan đứng nhìn. Đến lúc đó, ta sẽ nắm lấy nhược điểm này làm cho hắn thân bại danh liệt!

Tần Thiên lạnh lùng nhìn nàng, lớn tiếng:

- Hắn đương nhiên là cầm thú nhưng Trang Minh Hỉ ngươi thì tốt đẹp hơn được bao nhiêu? Ta chưa bao giờ đắc tội với ngươi, nhưng ngươi lại ba lần bảy lượt ám hại ta, hiện tại đến ngay cả huynh trưởng của mình cũng hãm hại. Trang Minh Hỉ, ngươi cùng Tạ Đình Quân luận về tâm tư đen tối quả thực là người tám lạng kẻ nửa cân, khác nhau chỉ là hắn so với ngươi ác hơn, cao minh hơn mà thôi!

- Ngươi chưa đắc tội với ta?

Trang Minh Hỉ đập bàn tức giận, lửa giận vùi chôn trong lòng bấy lâu bộc phát:

- Đều là vì ngươi, nếu không phải ngươi, ca ca ta đã trở thành đương gia Trang phủ, ta cũng sẽ đàng hoàng xuất giá, cũng sẽ không có những chuyện sau này phát sinh! Tạ Đình Quân cùng ta đính hôn điều kiện cũng là muốn ngươi trở thành nha hoàn của hồi môn. Ta đường đường là Trang Tứ tiểu thư mà lại bị nhục nhã như vậy, ta sao có thể nuốt được cơn giận này! Địa vị đương gia chỉ có một, nha hoàn như ngươi ngồi vào, ta là tiểu thư danh chính ngôn thuận sao có thể không được? Không sai, chuyện ở biệt viện Trang phủ lần đó là ta sai người hãm hại ngươi, ta đúng là muốn ngươi bị đuổi ra khỏi Trang phủ. Lúc trước nếu ta thành công, giờ đương gia Trang phủ chính là ta! Ai dám nói ta không làm được? Có điều ta sắp thành công lại thất bại cho nên ngươi mới có cơ hội ở trước mặt ta mà diễu võ dương oai! Tần Thiên, mạng ngươi thật tốt, tất cả mọi người đều giúp đỡ ngươi, cho dù là cặn bã như Tạ Đình Quân cũng coi ngươi như châu như bảo, còn ta? Ta thì được cái gì? Ca ca ta bạc tình, mẫu thân ta bất công, vị hôn phu muốn mượn tay Kiều Đại mà đẩy ta vào chỗ chết! Ta không có ai để dựa vào, nếu ta không ác độc một chút, ta không nghĩ vì mình thì ta nào có ngày hôm nay, ta có lẽ sớm đã chết rồi!

Nàng hại mình còn có nhiều lý do như vậy? Tần Thiên tức giận định phản đối thấy nàng rơi nước mắt thì nghĩ lại, nàng tuổi còn nhỏ đã gặp phải nhiều chuyện như vậy, tuy rằng phần lớn đều là tự làm tự chịu nhưng cũng coi như là vận mệnh không an lành. Lại nói, năm nay nàng còn chưa đến 20 tuổi, kiếp trước mình ở tuổi này dù thân thế không được như người bình thường nhưng chung quy vẫn là thoải mái, khỏe mạnh lớn lên

Hơn nữa, hiện tại quan trọng nhất không phải là so đo với nàng, cũng không phải muốn truy cứu ai sai ai đúng, mà là muốn cùng nàng hợp lực giải quyết sự việc, đã là như thế, cần gì phải đi tranh thắng thua, tổn thương hòa khí?

Nghĩ vậy, Tần Thiên thở dài, lạnh lùng nói:

- Chuyện quá khứ ta cũng không muốn so đo với ngươi, ngươi mất phu quân, con ngươi mất đi phụ thân, cũng coi như là ông trời trừng phạt ngươi! Nay, ngươi muốn bảo vệ tính mạng của ngươi và con thì phải hợp tác cùng ta. Ngươi cũng biết, ngươi làm nhiều chuyện quá đáng với ta như vậy, nếu thật sự muốn làm lớn chuyện, ta sẽ không hề mềm lòng với ngươi

Trang Minh Hỉ cười, mặt lúc đỏ lúc trắng, cơn giận chưa tiêu mà ngực thở phập phồng, một lát sau, nàng mới nói:

- Ngươi muốn ta hợp tác với ngươi thế nào?

- Nếu mục đích cuối cùng của ngươi là Tạ Đình Quân, như vậy, ngươi chắc chắn còn độc chiêu để đối phó với hắn, ta rất ngạc nhiên, đó là gì? Tần Thiên hỏi.

Trang Minh Hỉ nhìn nàng một lúc, thấy vẻ mặt Tần Thiên bình thản, ánh mắt trong suốt. Trang Minh Hỉ nghĩ nghĩ, sau đó trả lời:

- Ta chế ra một bản đồ thành Tuệ Châu, ta đã đem nó giấu trong phòng của Gilson, chỉ cần Tạ Đình Quân bao che cho ngươi, ta sẽ thông tri cho Tuần phủ đến điều tra phòng Gilson, chỉ cần tìm được này tấm bản đồ này là có thể chứng thực tội danh Gilson là gian tế, mà Tạ Đình Quân bao che gian tế, tất cũng sẽ chịu tội!

Bản đồ là nàng trộm từ chỗ của Chu Quan Trường. Nơi này Tuần phủ đại nhân cũng không phải người của Tạ Đình Quân, chỉ có thông báo cho hắn mới có thể làm lớn việc này.

Thấy Tần Thiên hai mắt sáng ngời, Trang Minh Hỉ cười lạnh hai tiếng, nhịn không được hắt một gáo nước lạnh vào người nàng:

- Nhưng giờ ta đã bỏ ý tưởng này rồi, Tạ Đình Quân sớm đã tính đến chuyện ta sẽ có âm mưu lên hắn đã ép cung Gilson về ta, chuyện làm lớn thì ta cũng sẽ chẳng có gì hay nên ta đã lấy tấm bản đồ trong phòng Gilson về rồi.

Mục lục
Ngày đăng: 21/10/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín

Mục lục