Gửi bài:

Chương 146 - Lời đồn đại

Tiếng pháo nổ vang vọng khắp Dương thành, dân chúng nơi nơi đều nghển cổ nhìn ra, đều đoán xem đây là hỉ sự của nhà ai

- Là Thịnh Thế Trà Hành

Có người lớn tiếng nói:

- Hôm nay Thịnh Thế Trà Hành treo bảng vàng chữ hoàng thượng ngự ban, các thương gia có mặt mũi trong thành đều đến ăn mừng, bắn hết mấy tràng pháo, vô cùng náo nhiệt

- Nghe nói, Đại phu nhân hôm nay cũng sẽ chính thức giới thiệu người tiếp quản Trà Hành

- Người đó có phải là Nhị thiếu gia Trang phủ không?

- Không phải Trang nhị thiếu, là Đại thiếu phu nhân mới lấy vào cửa, nghe nói Đại thiếu phu nhân này rất khó lường, từng biểu diễn trước hoàng thượng, được thiên tử khen ngợi.

- Từ sau khi Trang lão gia qua đời, Trang phủ vẫn là âm thịnh dương suy, không nghĩ tới đến tân đương gia cũng là một nữ tử

- Còn nói gì nữa, chúng ta đi xem náo nhiệt đi

Đám dân chúng nhàn rỗi rất thích chuyện vui như vậy, đều không hẹn mà cùng đổ xô về phía Thịnh Thế Trà Hành.

Cửa lớn Thịnh Thế Trà Hành, dân chúng vây xem thành một hàng dài, cũng có rất nhiều gia đinh mặc đồ mới đứng bên ngoài ổn định trật tự. Nơi nơi đều là pháo nổ giòn giã, đỏ rực một góc trời, khuôn mặt mọi người tươi cười dưới ánh mặt trời rực rỡ càng lộ rõ sự náo nhiệt.

Thỉnh thoảng có xe ngựa đẹp đẽ, hoa lệ dừng trước cửa, khách thương quần áo sang trọng được quản sự, chưởng quầy cười đón, chỉ chốc lát mà đã có hàng dài những chiếc xe ngựa hoa lệ khác nhau khiến phố phường chật như nêm cối.

Đại sảnh Trà Hành có bức hoàng phi lớn chữ vàng treo cao, trên hoành phi viết ba chữ "Bích Loa xuân" lớn. Đại phu nhân mặc áo gấm màu bạc được Nguyệt Nương đỡ, dắt Tần Thiên ăn mặc sang trọng và ba anh em Trang Tín Ngạn cùng với chưởng quầy Trà Hành dập đầu ba lần với bảng hiệu để biểu hiện lòng thành kính

Sau đó, Đại phu nhân chính thức giới thiệu Tần Thiên với các thương gia có quan hệ chặt chẽ với Trà Hành.

Đám người nhìn Tần Thiên trước mặt, thấy nàng hôm nay mặc áo màu trắng bạc thêu đôi phượng vàng, váy dài màu xanh lam nhạt, đầu búi tóc xinh đẹp, cả người như đóa ngọc lan trắng dịu dàng, nhìn cô nương còn chưa đầy đôi mươi này mà mọi người đều trợn tròn mắt nhìn nhau

Tiểu cô nương này là đương gia? Đại phu nhân có nhầm không?

Những khách thương đó đều là khách hàng lớn qua lại Trà Hành bao năm qua. Năm đó, sau khi Trang lão gia qua đời, Đại phu nhân tuy cũng là nữ nhi tiếp nhận Trà Hành nhưng lúc đó Đại phu nhân đã từng tham gia việc mua bán Trà Hành, cũng từng giao thiệp với bọn họ nên tuy rằng chỉ là nữ nhân nhưng cũng rất được bọn họ tín nhiệm.

Nhưng tiểu cô nương trước mặt linh động đáng yêu, tuổi này dù khôn khéo hay có năng lực thì cũng chỉ có hạn. Hàng năm việc làm ăn của bọn họ và Thịnh Thế Trà Hành ít thì mấy ngàn lạng, nhiều thì hơn mười vạn lạng bạc, chỉ chút sơ suất cũng sẽ khiến bọn tổn thất không ít, bảo bọn họ sao có thể tin tưởng một tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa này?

Hơn nữa càng khiến bọn họ băn khoăn là vì có tin đồn, nữ tử này là một nha hoàn, vì Đại phu nhân bị mù nên mới để cho nha hoàn tâm phúc chuộc thân trở thành Đại thiếu phu nhân để chèn ép Trang nhị thiếu vốn có thể thành chủ nhà

Nhìn bộ dạng Đại phu nhân, mắt mù có vẻ là sự thật, chẳng lẽ đương gia này vốn là nha hoàn cũng là sự thật?

Trong lúc nhất thời, đám khách buôn trong lòng đủ mọi suy nghĩ, chỉ là không tiện mở miệng

Nhưng vẫn có người nhanh mồm nhanh miệng, một gã nam nhân thân thể cao béo, mặc trường bào lụa xám đi ra khỏi đám người, nhìn Đại phu nhân nói:

- Trang phu nhân, giao tình giữa chúng ta cũng đã mấy chục năm rồi, ngươi cũng biết tính cách của ta rồi, không giữ được gì trong lòng cả. Hôm nay ở đây cũng đều là bằng hữu thân thiết của Trang phủ cho nên có gì muốn nói lão Lưu ta sẽ không giấu trong lòng, muốn hỏi thẳng, xin Trang phu nhân không lấy làm phiền lòng

Đại phu nhân quay mặt về phía người nọ, cười nói:

- Lưu lão bản có cái gì muốn nói cứ việc nói thẳng

Lưu lão bản nhìn Tần Thiên một cái, nói:

- Trang phu nhân, chúng ta đều nghe được lời đồn, nói tân đương gia vốn là nha hoàn Trang phủ, có việc này sao?

Tần Thiên nghe xong lời này, theo bản năng nhìn Trang Tín Xuyên ở bên một cái đã thấy hắn cúi đầu, khóe miệng cười đầy quỷ dị thì biết lời đồn này và hắn chắc chắn có liên quan

Sớm biết rằng bọn họ sẽ không an phận, chỉ không nghĩ động tác cũng quá nhanh, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã truyền tin tức đi xa như vậy, mất vài ngày ngắn ngủn đã đem tin tức truyền rộng như vậy, có thể thấy được tìm không ít tâm tư.

Đại phu nhân nhìn Lưu lão bản gật đầu, thản nhiên nói:

- Không sai, Tần Thiên vốn là nha hoàn Trang phủ ta

Nghe xong lời này, đám khách buôn đều biến sắc, một người không nhịn được nói:

- Đại phu nhân, ngươi bảo sau này chúng ta phải đi tin một nha hoàn sao?

Đám người còn lại cũng đều bàn tán, việc trong Trang phủ bọn họ không quan tâm nhưng hành động này của Đại phu nhân khiến bọn họ sao dám tiếp tục buôn bán với Trang phủ?

Thấy tình cảnh này, Trang Tín Xuyên không khỏi cười nhạt, hắn muốn chính là kết quả này. Hắn ở Trà Hành lâu như vậy, đương nhiên là cũng biết chuyện Trà Hành. Khách hôm nay đến có người là chủ vườn trà, có người là chủ các ngân hàng... ai cũng là người có mối quan hệ chặt chẽ với Thịnh Thế, bọn họ đương nhiên quan tâm đến năng lực của đương gia tương lai Thịnh Thế bởi vì nó cũng liên quan đến lợi ích của bọn họ.

Nước có thể dâng thuyền, cũng có thể làm lật thuyền, đại nương nghĩ ra cách này để áp chế bọn họ th́ì bọn họ cũng có thể lợi dụng điểm này để phản kích bà

Nếu bọn họ đều không thể tin tưởng Tần Thiên, đều tìm Trà Hành khác thì chính là một sự đả kích lớn. Đến lúc đó, xem đại nương còn có thể kiên trì để Tần Thiên làm đương gia nữa không. Chờ khi hắn có cơ hội lên đài, tốn chút tâm tư lung lạc đám khách kia là được

Trang Tín Xuyên nhìn gương mặt Đại phu nhân cùng Tần Thiên, nắm chặt tay thành quyền

Mọi người đều coi thường hắn, cho rằng hắn vô dụng, cho rằng hắn chỉ là sắt rỉ. Đến ngay cả muội muội, thê tử cũng không xem trọng hắn, hắn muốn chứng minh cho mọi người xem, hắn dựa vào chính mình cũng có thể đoạt lại mọi thứ của mình

- Các vị lão bản

Đại phu nhân được Nguyệt Nương đỡ đi ra, không chút hoang mang nói:

- Chư vị biết Giang Hoa Anh ta cũng không phải ngày một ngày hai, các ngươi chẳng lẽ cảm thấy ta đem chuyện Trà Hành ra làm trò đùa? Tần Thiên tuy xuất thân nha hoàn nhưng có thiên phú kinh doanh, lúc trước, ta cũng để cho nàng ở trong Trà Hành, quen với việc làm ăn của Trà Hành. Lần này nàng có thể được Hoàng thượng tán thưởng, lấy cho chúng ta tấm bảng vàng này chính là minh chứng tốt nhất

Đại phu nhân chỉ lên bức hoàng phi trên cao:

- Các vị nếu tin tưởng Giang Hoa Anh ta thì hãy tin tưởng quyết định của ta

- Chúng ta đương nhiên là tin Đại phu nhân... nhưng là...

Mọi người nhìn khuôn mặt non nớt của Tần Thiên, vẫn khó mà tin

Một nha hoàn 16,17 tuổi nào có thể nói tin là có thể tin? Nếu không phải giao tình sâu đậm với Trang phủ thì bọn họ cũng chẳng cần nói những lời này, thấy không hợp, đổi Trà Hành khác cũng được. Chỉ là đôi bên vẫn hợp tác vui vẻ nên mới không muốn cắt đứt mối làm ăn này.

Đại phu nhân còn định nói gì thì Tần Thiên đi đến bên bà, vỗ vỗ tay nàng, thanh thúy nói:

- Mẫu thân, không bằng để con đến nói đôi câu

Đại phu nhân mỉm cười, gật đầu.

Tất cả mọi người nhìn về phía Tần Thiên, đủ loại ánh mắt, khó tin, coi thường, nghi ngờ... Tần Thiên ưỡn ngực, không tránh không né, ngẩng đầu đón nhận ánh mắt của bọn họ

Kiếp trước, nàng cũng từng gặp đủ các loại khách, rất nhiều kẻ làm khó dễ, cảnh xấu hổ, quẫn bách hơn thế này còn xử lý được thì thế này có là gì

Nàng mỉm cười, bình tĩnh

- Các vị lão bản đều là trưởng bối của Tần Thiên, Tần Thiên ở đây xin có lời chào mọi người

Nói xong, thi lễ với bọn họ

Mọi người thấy cử chỉ, lời nói của nàng đoan trang văn nhã, lòng sinh hảo cảm, sắc mặt không khỏi hòa hoãn lại.

Hành lễ xong, Tần Thiên đứng thẳng dậy, nhìn về phía mọi người, mỉm cười nói:

- Ta biết, mọi người thấy ta tuổi trẻ, sợ ta không đủ kinh nghiệm, không đủ năng lực quản lý tốt Trà Hành, về sau tất sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của mọi người

Lời này nói thẳng vào trọng tâm khiến mọi người đều ngượng ngùng, một số người xấu hổ cúi đầu, ho nhẹ hai tiếng.

Tần Thiên tiếp tục cười nói:

- Các vị lão bản đừng để ý, các vị lão bản lo lắng lợi ích của mình vốn là chuyện kinh thiên địa nghĩa, hôm nay mọi người nói thẳng ra là tốt nhất, ít nhất có thể khiến chúng ta hiểu biết nhau nhiều hơn

Những lời này, đổi lại là phụ nữ hiện đại, bất kể là ai mở miệng cũng có thể nói được. Nhưng đây là thời đại nam tôn nữ ti, nữ nhi phần lớn không được giáo dục, tư tưởng bị giam hãm, rất ít nữ tử có thể nói ra những lời thấu tình đạt lý như vậy trước mặt mọi người.

Hơn nữa nữ tử này còn chỉ là một nha hoàn

Ánh mặt mọi người nhìn Tần Thiên không khỏi có chút ngạc nhiên

Trang Tín Ngạn ở một bên mỉm cười, mặc kệ làm sao, Tần Thiên sẽ luôn có cách khiến người ta khiếp sợ

Một bên, Trang Tín Xuyên có chút lo lắng nhìn Tần Thiên, bỗng nhiên nhớ tới muội muội từng nói:

- Ca ca, nước cờ này của ngươi không phải không tốt nhưng để đạt được mục đích thì rất khó.

Lúc ấy hắn không phục, phản bác:

- Chuyện làm ăn, nữ nhi như ngươi biết cái gì?

- Muội muội không hiểu chuyện làm ăn nhưng muội muội hiểu Tần Thiên, nàng sẽ không dễ bị lật đổ như thế đâu.

- Ngươi chẳng phải đang ca ngợi người khác, tự hủy oai phong của mình sao

- Trước kia chúng ta quá coi thường đối thủ nên mới thất bại như vậy. Giờ chúng ta thà xem trọng đối phương chứ cũng đừng coi thường đối phương. Ca ca cứ làm đi nhưng đừng quá kì vọng.

Nhìn khuôn mặt không chút sợ hãi của Tần Thiên, Trang Tín Xuyên bất tri bất giác biến sắc

Bên kia, Tần Thiên tiếp tục nói:

- Tần Thiên đúng là xuất thân nha hoàn nhưng có câu nói: anh hùng không hỏi xuất thân, nói cách khác thì đương gia cũng đừng hỏi xuất thân, mặc kệ là mèo đen hay mèo trắng, có thể bắt được chuột thì chính là mèo tốt

Khi nói chuyện, hai mắt nàng sáng bừng, má lúm như ẩn như hiện, vẻ mặt này khiến ai nấy đều mỉm cười thoải mái. Trong đó, một khách thương tóc hoa râm lớn tiếng cười nói:

- Tiểu cô nương này tuổi không lớn nhưng khẩu khí lại không nhỏ chút nào

Tần Thiên đi tới nhìn người đó mỉm cười:

- Vị lão bản này nói đúng, Tần Thiên tuổi trẻ, kinh nghiệm còn thiếu là sự thật. Nhưng phía sau Tần Thiên còn có Đại phu nhân, còn có nhiều chưởng quầy, quản sự như vậy, mỗi người đều là sư phụ tốt của Tần Thiên, mọi người chỉ cần cho ta thời gian, Tần Thiên ta sẽ không làm mọi người thất vọng nhưng có một số việc, các vị lão bản phải tin tưởng ta

Nói tới đây, Tần Thiên đi đến trước mặt mọi người, ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt thành khẩn. Nàng vươn ngón trỏ chỉ lên trời, gằn từng tiếng mạnh mẽ:

- Tôn chỉ làm ăn của Tần Thiên giống mẫu thân, chúng ta chỉ kiếm tiền nên kiếm, cũng để người khác có phần lợi mà họ nên hưởng. Chúng ta thu lợi một phần thì cũng sẽ không để người hợp tác với mình thiếu một phần

- Nói hay lắm

Một người từ ngoài đi vào, vừa vỗ tay vừa lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, giọng vang dội khiến tất cả mọi người đều chú ý.

Mục lục
Ngày đăng: 30/10/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín

Mục lục