Gửi bài:

Chương 159 - Tinh anh

Điều kiện?

Tần Thiên cùng Trang Tín Ngạn nhìn nhau rồi lại nhìn Tạ Đình Quân. Lòng Tần Thiên đầy cảnh giác, nhẹ giọng hỏi:

- Điều kiện gì?

Ngọn núi đó tuy rất quan trọng với Trang phủ nhưng không tới mức không có không được. Nếu điều kiện của Tạ Đình Quân quá đáng thì đành phải bỏ qua.

Tạ Đình Quân buông chung trà trong tay, điều chỉnh tư thế ngồi, vẻ mặt trang trọng thành khẩn. Hắn như vậy không thể liên tưởng được đến những từ gian tà gì đó. Tần Thiên hiểu, có thể trở thành đại thương gia thì không thể thiếu thực lực, người trước mặt này không thể khinh thường.

- Bởi vì triều đình thông thương, Tạ gia chúng ta thực ra có dự tính tham gia việc buôn bán các ngành khác, tỷ như gốm sứ, tơ lụa, cả trà...

Tạ Đình Quân nhìn Tần Thiên, đôi mắt thâm thúy chớp động hào quang, ngũ quan góc cạnh rõ ràng vì khí thế trầm ổn này của hắn mà lộ ra sự quý phái.

- Nhưng mặt hàng trà này, Tạ gia chúng ta không có kinh nghiệm nên chúng ta định dùng bạc cùng hợp tác với các ngươi. Mà nhắc đến Trà Hành, bất kể là ở Dương thành hay khắp phía Nam thì Thịnh Thế Trà Hành đều là số một

Tạ Đình Quân dựng ngón tay cái đeo nhẫn phỉ thúy lên

- Cho nên điều kiện của ngươi là...Tần Thiên đại khái đã đoán được ý tứ của hắn.

Tạ Đình Quân cười hào sảng:

- Chỉ cần Trang phủ chịu cho chúng ta tham dự việc buôn bán của Trà Hành thì ngọn núi đó coi như là một phần đóng góp của chúng ta.

Trang Tín Ngạn nghe đến đó, theo bản năng nhăn mày

Nay, Thịnh Thế đang đà phát triển, có nguồn vốn hùng hậu hợp tác cũng không phải là chuyện xấu. Chỉ làm gần đây, quan hệ của Tạ gia và nhị phòng không tệ, có lẽ sẽ có phiền toái. Thứ hai nữa...

Trang Tín Ngạn nhìn về phía Tạ Đình Quân, thấy hắn đang nhìn Tần Thiên, mắt lóe sáng. Đều là nam nhân, hắn hiểu ánh mắt đó có ý nghĩa gì, đó là sự hứng thú. Tạ Đình Quân có tâm tư với Tần Thiên, chuyện này từ khi ở Động Đình hắn đã chắc chắn được.

Một khi hợp tác với Tạ gia, Tần Thiên và hắn chắc chắn sẽ có nhiều cơ hội tiếp xúc, đây không phải điều hắn muốn

Bên cạnh, Tần Thiên thấy rõ sắc mặt Trang Tín Ngạn, hai người ở chung lâu như vậy, Tần Thiên sớm đã học được cách nhìn sắc mặt hắn mà đoán được ý hắn, hiểu được hắn không thích chuyện hợp tác này

Chỉ là đây cũng là ý nàng, theo bản năng nàng không muốn tiếp xúc nhiều với người này

Nàng nghĩ nghĩ, đang định xử lý thế nào, từ chối thẳng hay bàn thêm với Đại phu nhân rồi quyết định? Tạ Đình Quân đối diện nhìn ra sự do dự của nàng, hắn cười nói:

- Đại thiếu gia, đại thiếu phu nhân không cần vội trả lời. Tại hạ vốn là người thẳng thắn, có một số lời tại hạ không thể không nói.

Nói xong, hắn ngưng cười, nghiêm mặt nói:

- Tạ gia chúng ta nhất định sẽ tham gia việc bán trà, nếu Thịnh Thế không hợp tác thì chúng ta sẽ tìm nhà khác. Dựa vào tài lực của chúng ta, bất kể là hợp tác với ai cũng sẽ có thanh thế lớn mạnh, khó trách sẽ cùng Thịnh Thế xô xát

Nghe đến đó, Tần Thiên cùng Trang Tín Ngạn đều nhíu mày, trong lòng tức giận: Đây chính là uy hiếp? Không khỏi quá cuồng vọng!

Nhưng đối phương giống như biết rõ ý nghĩ của bọn họ mà nói như chém đinh chặt sắt:

- Hai vị đừng hiểu lầm, tại hạ không có ý uy hiếp. Hai vị chỉ cần suy nghĩ cẩn thận một chút chắc chắn cũng hiểu ra tại hạ hoàn toàn là đang bàn chuyện, không phải nói đùa. Tạ gia chúng ta muốn làm gì thì sẽ dùng sức mà làm, thế nào cũng phải thành công. Nhưng nói lại, dù sao Tạ gia ta và Trang phủ cũng là người một nhà, không muốn tổn thương hòa khí nên mới nói những lời này. Đương nhiên, thực lực của Thịnh Thế cũng không thua kém gì Tạ gia, tất sẽ không thua. Chỉ là chúng ta cần gì phải giao đấu đến bước đó? Rõ ràng có thể thành đồng minh thì sao còn phải thành đối thủ?

Không thể không nói, lời này của Tạ Đình Quân rất có sức thuyết phục. Nếu Tạ gia tận lực giúp đỡ đối thủ của bọn họ thì với Thịnh Thế mà nói, cũng không phải chuyện tốt.

Đang nghĩ, không ngờ Tạ Đình Quân lại nói ra một tin tức, hắn nhìn hai người, chân thành nói:

- Chắc hẳn hai vị đã nhận được tin tức, các Trà Hành khác trong Dương thành đều đã bí mật liên hợp, chuẩn bị công kích đợt đặt hàng trà mùa thu này của Thịnh Thế.

Tần Thiên rốt cuộc không nhịn được mà kinh ngạc mở to mắt nhìn Tạ Đình Quân:

- Lời này của Tạ công tử là thật sao?

Tạ Đình Quân nghiêm mặt nói:

- Tạ mỗ dám đem tính mạng ra bảo đảm.

Tuy rằng Tần Thiên đã sớm nhìn ra lần đặt hàng trà thu này sẽ có chuyện khác lạ cũng có phái người ra ngoài điều tra nhưng đến giờ vẫn chưa nhận được tin gì có ích. Không ngờ rằng Tạ Đình Quân lại có được tin tức quan trọng này

Điều này nói lên cái gì? Đó nói rõ thực lực của Tạ gia đúng là hơn Trang phủ, nói rằng Tạ gia quả thực rất có hứng thú với việc buôn trà, nếu không đã không để ý đến những tin tức này

- Thịnh Thế Trà Hành luôn là nhân tài kiệt xuất trong các Trà Hành, Đại phu nhân có sức ảnh hưởng rất lớn, tin tưởng Thịnh Thế có năng lực để ứng phó chuyện lần này, căn bản không cần nhờ Tạ gia chúng ta nhúng tay. Nhưng nếu có sự ủng hộ của Tạ gia thì có thể chuyện sẽ càng đơn giản hơn chăng?

Thái độ của Tạ Đình Quân thành khẩn, tuyệt đối không khiến người ta có cảm giác bị bức ép, lại vẫn đạt được mục đích. Người tài giỏi như vậy nếu ở thời hiện đại thì chính là một nhân tài, tinh anh chốn thương trường

Tần Thiên bật cười, ai nói người hiện đại nhất định sẽ thông minh hơn người cổ đại? Những người bên cạnh nàng, Đại phu nhân, Trang Tín Ngạn, Trang Minh Hỉ lại cả Tạ Đình Quân trước mặt, tất cả đều là những người thông minh tuyệt đỉnh. Cẩn thận đánh giá, nói tới mưu trí, tiểu xáo nàng không chắc chắn sẽ thẳng được bọn họ. Sở dĩ nàng chiếm ưu thế là vì hơn bọn họ tri thức, kinh nghiệm từ ngàn năm đúc kết lại.

Tần Thiên nhìn về phía Trang Tín Ngạn, thấy hắn vẻ mặt trịnh trọng. Tần Thiên nghĩ rồi nói:

- Đa tạ công tử cung cấp tin tức này cho chúng ta. Về chuyện hợp tác, xin cho chúng ta thời gian suy nghĩ.

Tạ Đình Quân nghe vậy, thấy chuyện đã thành công một nửa, hắn cười lớn nói:

- Đó là đương nhiên, Tạ mỗ thành tâm cùng Thịnh Thế hợp tác, làm sao có thể để ý chút thời gian này

Tần Thiên và Trang Tín Ngạn tiến Tạ Đình Quân ra ngoài lại thấy Trang Minh Hỉ xách hộp gỗ đi vào

Nhìn thấy bọn họ, Trang Minh Hỉ dừng bước, gương mặt kiều diễm có chút kinh ngạc nhưng nhanh chóng lại khôi phục vẻ tự nhiên. Nàng mỉm cười, thản nhiên đi đến trước mặt ba người, nhất nhất hành lễ. Cuối cùng, dừng mắt ở khuôn mặt anh vĩ của Tạ Đình Quân, cười nói:

- Tạ công tử là người bận rộn, hôm nay sao lại rảnh rỗi đến đây?

Tạ Đình Quân nhìn nàng một cái, cười nhẹ:

- Đương nhiên là có việc mới tới quý Trà Hành

Nói xong cười cười, cũng không giải thích gì, thi lễ với Tần Thiên và Trang Tín Ngạn rồi xoay người rời đi.

Trang Minh Hỉ nhìn bóng lưng hắn, trong lòng hồ nghi, quay đầu lại đã thấy Tần Thiên đang nhìn mình. Trang Minh Hỉ tiến lên, ngọt ngào gọi một tiếng

- Tẩu tử. Tạ công tử sao lại đến đây?

Vẻ mặt ngượng ngùng.

Giờ, Trang phủ đều biết Tạ gia từng có ý từ hôn nhưng lại bị nhị phòng cuốn lấy. Nhưng ngoài mấy người nhị phòng, ai cũng không biết Trang Minh Hỉ rất phản đối việc này. Đổi lại làm người khác, thấy bộ dạng e lệ này của nàng, đương nhiên là nghĩ nàng sẽ tò mò với việc của phu quân tương lai. Nhưng Tần Thiên luôn có lòng cảnh giác sâu sắc với Trang Minh Hỉ, theo bản năng đề phòng nàng, đương nhiên không chịu để lộ bất kì tin tức nào

Tần Thiên nhìn nàng cười nói:

- Ngươi tới là đưa cơm cho nhị đệ sao? Nhị đệ ở trong phòng, ngươi mau đi đi

Nói xong, kéo tay Trang Tín Ngạn trở về phòng.

Thấy Tần Thiên không chịu tiết lộ, Trang Minh Hỉ cũng chẳng có cách nào. Nàng nhìn bóng Tần Thiên, đôi mắt linh động, xoay người đi về phòng ca ca.

Trong phòng, Tần Thiên nói với Trang Tín Ngạn:

- Mấy ngày này tứ tiểu thư hầu như đều đến đưa cơm cho Tín Xuyên, có đôi khi cùng Lưu Bích Quân đến, có đôi khi một mình đến. Việc này theo đạo lý là do nha hoàn làm, sao phải để nàng làm, đúng là kì quái

"Nàng đưa cơm rồi đi luôn sao?" Trang Tín Ngạn viết

Tần Thiên ngẩn ra:

- Ta mỗi ngày nhiều việc, cũng không để ý tới cái này

Nàng nghĩ nghĩ rồi gọi Thu Lan vào, dặn nàng vài câu. Thu Lan nghe lời rời đi

Bên kia, Trang Minh Hỉ xách giỏ đồ ăn đến phòng Trang Tín Xuyên.

- Ca ca, đây là mẫu thân sai người làm, tẩu tử bảo ta đưa tới, ngươi mỗi ngày vất vả như thế, cần phải giữ gìn thân thể

Trang Minh Hỉ dù khinh thường nhưng vẫn nhỏ nhẹ nói, sai Hỉ Thước dọn thức ăn ra, lại nói:

- Hôm nay tẩu tử không thoải mái nên không đến

Trang Tín Xuyên ngồi bên bàn đang chuẩn bị gắp đồ ăn, nghe lời này thì đập đũa xuống bàn, hừ lạnh:

- Từ khi ta mất vị trí đương gia, nàng có ngày nào thoải mái. Lúc nào cũng trưng vẻ mặt như người chết. Sẽ có ngày ta làm cho nàng sáng mắt

Nói xong, lại liếc mắt nhìn Trang Minh Hỉ, kì lạ nói:

- Nhưng muội muội ngươi trong thời gian này lại ân cần như vậy, có phải là mong ca ca hủy hôn với Tạ gia. Ta nói cho ngươi, chuyện này không thương lượng, chờ một năm qua đi, ngươi thế nào cũng phải gả qua Tạ gia. Chờ sau này ngươi sinh hạ con trai cho hắn, kế thừa gia sản Tạ gia, ngươi sẽ phải cảm tạ ca ca ta.

Trang Minh Hỉ lòng oán hận nhưng vẻ mặt lại tỏ ra nhu thuận. Nàng ngồi xuống bên hắn, nhẹ giọng nói:

- Ca ca, muội đã nghĩ thông suốt . Ca ca nói đúng, chỉ cần ca ca tốt thì muội muội mới có thể tốt. Là muội muội ngu dốt còn không nhìn ra điểm này. Ca ca yên tâm, về sau muội sẽ nghe lời ca ca.

Thấy muội muội vốn luôn cao ngạo lại nói năng nhẹ nhàng trước mặt mình, Trang Tín Xuyên thoải mái, gọi Hỉ Thước rót rượu, uống liền mấy chén. Uống rượu hưng phấn còn nói những gì mà sau này ca ca buôn muối phát đạt sẽ không bạc đãi ngươi linh tinh. Trang Minh Hỉ chán ghét nhưng vẻ mặt lại rất nhu thuận

Rời khỏi phòng Trang Tín Xuyên, Trang Minh Hỉ tới đại sảnh. Nàng như bình thường, sai người pha trà, yên lặng đứng ở đó nhìn mọi thứ. Nàng nhìn bọn tiểu nhị chiêu đãi khách thế nào, nhìn bọn họ giới thiệu trà, nhìn chưởng quầy bàn việc làm ăn. Trong đại sảnh có rất nhiều thứ để nàng học.

Ngoài ra, trong thư phòng của nàng còn có rất nhiều sách viết về các loại trà, giúp nàng nhanh chóng có được kiến thức cơ bản về trà

Tần Thiên từng nói: Nàng hiểu biết mọi việc của Trà Hành, hiểu biết đặc tính của từng loại trà, nhớ được danh tính, đặc điểm của những khách hàng từng tiếp xúc, hiểu được cách pha chế phần lớn các loại trà...

Những thứ đó nàng không biết, nàng cũng không thạo buôn bán nhưng nàng có thể học, ai trời sinh ra đã có khả năng buôn bán? Đại nương có thể, Tần Thiên có thể, Trang Minh Hỉ nàng nếu thực sự muốn làm cũng sẽ không kém

Giờ, nàng sẽ không xung đột với bất kì ai, nàng sẽ chuẩn bị sẵn sàng, sẽ có lúc xử lý sạch bọn họ.

Mục lục
Ngày đăng: 30/10/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín

Mục lục